Bạn hay nói đến con số 20/80 hay 10/90 về đủ thứ trên đời này với sự chênh nhau bên nhiều và bên ít. Có thể bạn nói đó là sự bất công, đó là sự mất cân bằng một cách trầm trọng. Tuy nhiên, nó lại là điều hết sức bình thường và vốn dĩ cân bằng trong xã hội này hay gọi là xã hội hiện nay. Vì suy cho cùng, nó mất cân bằng thì nó cũng đã tan rã rồi. Bạn thấy đó, mất cân bằng xã hội thì có sự thay đổi của chế độ. Mất cân bằng kinh tế và lợi ích thì xảy ra các cuộc khủng hoảng và chiến tranh.
VẬY ĐIỀU GÌ ĐỂ NÓI ĐÂY?
Có quá nhiều người nói đến sự bất công? Vậy sự bất công đến từ đâu?
Sự bất công đến từ sự thờ ơ của bản thân chúng ta và xã hội. Sự bất công xảy ra khi có sự suy giảm của đạo đức, sự lên ngôi của chủ nghĩa cá nhân, sự xuống dốc của giáo dục… Túm lại là có rất nhiều điều để nói về sự bất công, là cả tá, cả chục tá những điều về tiêu cực nói đến sự bất công.
Nhưng HÃY DỪNG LẠI!
Nó rất công bằng. Cuộc sống của bạn công bằng. Xã hội vẫn đang cân bằng bởi nó vẫn đang vận động đó thôi. Những nơi bất ổn thì đang chiến tranh. Nhưng trong chiến tranh nó vẫn cân bằng bởi khi đó tình yêu thương, sự san sẻ và nhiều từ hoa mỹ khác nói về tình yêu nó cân bằng với bom đạn, thuốc súng, với máy bay chiến đấu, với xe tăng tên lửa…
VẬY ĐÂU LÀ MẤT CÂN BẰNG?
Mất cân bằng khi tư duy con người không chịu thay đổi.
Mất cân bằng khi cảm xúc của con người đơn điệu không được nuôi dưỡng.
Mất cân bằng khi lòng biết ơn được so sánh với vật chất viển vông.
Mất cân bằng là khi cái tôi hay nói đúng hơn là ý thức cá nhân của mỗi con người không được nhân thức đúng cái vốn có đang vận động trong chính cơ thể mình và của thế giới.
Nói thì cao sang đó, mỹ miều đó, khó hiểu đó. Nhưng chung quy lại là hiểu rõ và làm chủ cảm xúc của mình để người ta gọi đùa là nhạc nào bật lên thì bạn cũng nhảy được. Nhạc đám cưới thì nhảy điệu đám cưới. Nhạc đám hiếu thì nhảy nhạc đám hiếu. Vậy thôi. Nhưng để hiểu và làm chủ cảm xúc lại bắt đầu từ một hệ thống tư duy đúng, Tư duy đúng về cảm xúc.
VẬY CÒN CÂN BẰNG LÀ GÌ NHỈ?
Cân bằng là 50/50? Cân bằng là không có gì cả?
Quá thực tế mà cũng quá trừu tượng và cũng chẳng cần phải hiểu vì hiểu ra lẽ ngô khoai thì nói đâu có hiểu gì với chữ cân bằng bởi con người vẫn đang động, tâm vẫn đang động (tâm như con ngựa bất kham lúc thế này, lúc thế kia thế mà ai đó lúc nào cũng lôi tâm ra để dọa nạt >> Tâm bất biến trên dòng đời vạn biến)

VẬY CÓ CẦN MONG CẦU CÂN BẰNG KHÔNG?
Không…
Chẳng mong cầu.
Cân bằng vốn dĩ có trong toán học là dấu “=” rất oai nghi và vững chắc nhưng nó lại không phải cái tồn tại trong mỗi con người.
Vốn dĩ còn sống là còn cân bằng!
Có cân bằng thì bạn mới tồn tại. Mọi sự đều có cái nhân quả ở trong đó rồi, đó chính là sự cân bằng, đó cũng là sự công bằng
ó thể bạn chẳng biết bài viết đang nói về điều gì thì cũng chẳng sao cả. Nó nói về sự công bằng, về sự cân bằng, về cảm xúc, về sự thay đổi. Về bất cứ thứ gì thúc đẩy bạn suy nghĩ ngay lúc này và cả sau này. Nó chỉ muốn nói với bạn một điều đơn giản là bạn chính là bạn, không là ai hết. Bạn đang tạo ra cơ hội cho bản thân mình và cơ hội đó là thuận lợi hay cơ hội đó mang đến khó khăn thì đó là quyết định dựa trên cảm xúc và tư duy mà bạn đã được trải nghiệm.
Vì sự thịnh vượng của bạn,
Đỗ Công Luận
Gợi ý bài viết tiếp theo
Suy Nghĩ Bên Trong Sẽ Làm Thay Đổi Cuộc Sống Của Bạn
Bạn Có Đang Ngủ Quên Trên Chiến Thắng?
Tầm Quan Trọng Của Tư Duy Đúng